Trong đó, chiến lược “vết dầu loang” của Khánh Hòa rất đáng chú ý, chia thành 3 giai đoạn theo hướng nới rộng dần không gian và thời gian phục vụ khách du lịch .
Vấn đề là khi được mở rộng thời gian và không gian du lịch ra các tỉnh thành được phép đón khách quốc tế nằm rải rác từ Nam ra Bắc - không chỉ đơn thuần là nỗ lực của riêng địa phương nào, nó đòi hỏi “mở cùng mở”.
Những “trở ngại” hành chính dọc đường như tra xét, tầm soát… có thể gây tác dụng ngược với nỗ lực quảng bá mời gọi của ngành du lịch. Thực tế sau nhiều tuần Nghị quyết 128 ra đời, bản tin COVID-19 của một số địa phương vẫn vang lên: “Tuyên truyền, phát động phong trào toàn dân phát hiện, tố giác với chính quyền, các cơ quan chức năng những người từ vùng dịch về địa phương không khai báo y tế và cách ly theo dõi sức khỏe tại nhà theo quy định…”.
Chính phủ đã nhấn mạnh thích ứng an toàn và linh hoạt, nghĩa là đặt nhiệm vụ phục hồi kinh tế lên ngang tầm với chống dịch. Trước đây chống dịch ngặt nghèo bao nhiêu thì nay càng giảm bớt bấy nhiêu để tạo điều kiện đi lại, thông thương.Nếu nhìn du lịch ở góc độ một ngành kinh tế, tức là có chuỗi cung ứng, có ngành phụ trợ, lao động đi kèm. Mở du lịch là phải mở nhiều ngành kèm theo. Đây là lúc các địa phương thể hiện bản lĩnh trong công tác điều hành, không để mất hình ảnh trong mắt du khách quốc tế.